An Thới của tương lai?

Có những vùng đất ngủ quên bên đại dương, nhưng An Thới thì khác – nơi đây đang dần thức giấc, trong tiếng gió biển rì rào và nhịp đập hối hả của những giàn cẩu, của bản vẽ quy hoạch, và của khát vọng hóa rồng.

Khi nhìn lên tấm phối cảnh tương lai ấy, lòng ta như dậy sóng. Một bán đảo trù phú, được mẹ thiên nhiên tạc hình mềm mại như nét cọ cuối cùng của người họa sĩ tài hoa. Rừng vẫn xanh, biển vẫn biếc, nhưng xen lẫn trong đó là những toà cao ốc vươn mình như lời thề nguyện của con người với tương lai: Chúng tôi sẽ không ngủ quên trên cát trắng.

Giữa vùng đất từng chỉ là làng chài yên ả, nay vươn lên một trung tâm hội nghị quốc tế APEC – nơi các nguyên thủ quốc gia, giới tinh hoa kinh tế, những tư tưởng lớn của thế giới sẽ gặp nhau. Họ sẽ đứng đó, giữa nắng vàng và sóng vỗ, để lắng nghe tiếng thì thầm của một thành phố đảo đang trỗi dậy.

Phía xa, bến du thuyền tựa một vệt son mềm trên đôi môi biển cả – nơi cập bến của những hành trình xa hoa, nơi ánh đèn đêm lung linh không thua gì Monaco hay Santorini. Và giữa lòng đô thị tương lai ấy, những con đường được vẽ thẳng tắp như xương sống, kết nối quá khứ với hiện tại, truyền thống với hiện đại, đảo ngọc với thế giới.

Nhưng điều kỳ diệu nhất, có lẽ không nằm ở những tòa nhà chọc trời hay trung tâm hội nghị nghìn ghế. Điều kỳ diệu nằm ở chính tầm nhìn. Một tầm nhìn không chỉ dừng lại ở bê tông, mà ươm mầm từ rừng cây, từ bờ cát, từ ước vọng hàng trăm năm: biến An Thới thành nơi hội tụ con người – thiên nhiên – và khát vọng phát triển bền vững.

Và nếu ai đó hỏi tôi: “Tại sao lại chọn đầu tư ở đây?”, tôi sẽ mỉm cười – bởi vì đây là nơi mà mỗi mảnh đất không chỉ sinh lời, mà còn lưu giữ được bản ngã của đảo ngọc.


🌅 An Thới không chỉ là tương lai của Phú Quốc.
Mà là nơi bình minh của Việt Nam sẽ lên từ phía Nam – rực rỡ, kiêu hãnh, và đầy hy vọng.